Takeaway Việt ở Melbourne CBD: nhanh, gọn, vẫn đúng vị
Có những ngày lịch họp chồng lên nhau, trời lại mưa bất chợt, tôi biết ngay “chiến thuật” an toàn nhất là takeaway món Việt. Điều tôi thích ở CBD là chỉ cần thuộc vài điểm rơi quanh Flinders Lane, Collins Street và Lonsdale Street, bạn có thể lấy được bữa ăn đúng vị trong 10–15 phút, mang lên văn phòng hay tranh thủ ngồi ở một góc laneway yên tĩnh cũng đều vừa ý.
1) Món mang đi “không rớt phong độ”
Kinh nghiệm rút từ hàng trăm lần ăn vội: món nào hợp mang đi – món nào nên ăn tại chỗ.
- Bánh mì: ổ nóng giòn, nhân bùi mặn (thịt heo quay, chả lụa, pate), rau thơm và đồ chua cân vị. Mẹo: ăn trong 15–20 phút sau khi lấy để vỏ không bị “xẹp giòn”. Nếu phải để lâu, nhờ quán đóng gói pate – sốt riêng để tránh ỉu.
- Gỏi cuốn (Rice Paper Rolls): hộp gọn, nước chấm đậu phộng hoặc mắm nêm để riêng. Với người cần họp buổi chiều, đây là lựa chọn “nhẹ bụng – tỉnh táo”. Tôi hay gọi 2 cuốn tôm thịt + 1 cuốn chay để đổi vị.
- Bún thịt nướng/bún chả giò: nói quán tách nước mắm – rau – bún. Khi ăn mới rưới nước mắm để giữ rau sống giòn, sợi bún không bết.
- Phở mang đi: bắt buộc tách ba hộp (nước – bánh – thịt/rau), thêm lát chanh – ớt riêng. Về văn phòng đổ chung, khuấy nhẹ 2–3 vòng. Sai lầm thường gặp: đổ nước nóng lên bánh phở để lâu → sợi trương, mất độ “mướt”.
- Cơm gà sả ớt/cơm tấm phiên bản CBD: hộp chắc tay, ăn no và đỡ bừa. Nên xin thêm chút đồ chua – mỡ hành để cân vị.
2) Tuyến phố – cụm địa chỉ dễ lấy takeaway
Tôi không liệt kê từng số nhà (vì quán có thể đổi), nhưng liệt kê cụm phố mà bạn chỉ cần chạy một vòng là có ít nhất 2–3 lựa chọn hợp gu.
- Flinders Lane – Degraves St – Centre Pl: “thiên đường” bánh mì – gỏi cuốn. Nhiều tiệm quy trình nhanh, đóng gói gọn. Ưu điểm: lấy đồ xong có thể đứng ăn ở mép laneway hoặc ghé ghế dài trong hẻm, tận hưởng không khí phố.
- Collins Street (đoạn Russell ↔ Swanston): các quán Việt hiện đại tối ưu hoá takeaway, có kiosk riêng để pick-up. Hợp dân văn phòng muốn lấy đồ “chớp nhoáng”.
- Lonsdale Street (Swanston ↔ Elizabeth): giá thân thiện, món “lên tay” nhanh. Tôi thường ghé khu này khi cần suất ăn no – lành – rẻ hợp lý.
3) Chiến thuật canh giờ – “lướt qua lấy ngay”
- 11:45–12:00: “đi trước đám đông” 10–15 phút – ít xếp hàng, món ra nhanh, ghế hẻm còn trống để ngồi.
- 12:05–12:45: cao điểm – nếu bắt buộc đi giờ này, ưu tiên quán có kiosk pick-up hoặc đặt trước.
- 13:15–14:00: “đi sau đám đông” – thoáng, nhiều quán còn specials cuối buổi (bánh mì/đồ ngọt).
4) Đặt trước qua app – khi nào đáng?
Tôi chỉ đặt trước khi rơi vào khung 12:05–12:45 hoặc cần nhiều suất cho cả nhóm.
- Ưu: tiết kiệm 10–15 phút, tới là lấy; app tự lưu “món quen”.
- Nhược: khó “tùy biến” yêu cầu nhỏ (tách mắm, bớt sốt) nếu quán không bật lựa chọn; đôi khi giờ pick-up chưa đúng “điểm rơi” làm bánh mì ỉu. Giải pháp: ghi chú rõ “sốt/rau để riêng”, “lấy đúng giờ X”.
5) Combo takeaway theo ngày (menu tuần của tôi)
- Thứ Hai: 2 gỏi cuốn tôm thịt + 1 chay, nước chấm đậu phộng; thêm trái cây cắt sẵn – đầu tuần nhẹ nhàng.
- Thứ Ba: bánh mì thịt heo quay/đặc biệt + cà phê sữa đá Việt; ăn đứng trong laneway cho tỉnh người.
- Thứ Tư: bún thịt nướng tách nước mắm; thêm ớt tươi – ít chanh; chiều họp vẫn tỉnh táo.
- Thứ Năm: phở mang đi (tách 3 hộp). Ngồi góc cửa sổ văn phòng, rưới nước dùng nóng lên bánh phở – cảm giác như ở nhà.
- Thứ Sáu: cơm gà sả ớt/cơm tấm kiểu CBD; thêm chén chè nhỏ “đóng bữa” trước cuối tuần.
6) Nghệ thuật “ăn takeaway mà vẫn ngon như ăn tại chỗ”
- Tôn trọng thời gian: bánh mì 15–20 phút, gỏi cuốn 30–45 phút; quá thời gian này, chất lượng rơi dần.
- Tách – trộn đúng lúc: nước mắm/đậu phộng/mắm nêm luôn để riêng. Bún/rau chỉ trộn ngay trước khi ăn.
- Dụng cụ dự phòng: để sẵn đũa gỗ, muỗng, khăn giấy trong ngăn bàn. Nhiều lần tôi “cứu nguy” đồng nghiệp nhờ mấy món lặt vặt này.
7) Điểm ngồi “ẩn” để ăn nhanh trong CBD
Khi không muốn ăn ngay tại bàn làm việc, tôi có vài chỗ xinh xắn:
- Degraves St: băng ghế ốp tường – ngắm người qua lại, ăn bánh mì thấy “đã” lạ.
- Centre Place: góc tường gần tranh graffiti – chụp nhanh chiếc bánh mì/ly cà phê, ảnh rất “Melbourne”.
- Hành lang có mái trên Collins/Flinders: trời mưa vẫn ăn được, gió thổi dịu mùi nước mắm – dễ chịu.
8) So sánh thói quen takeaway: Việt Nam vs. Melbourne
Ở Việt Nam, takeaway thường là “món nhà” mang ra hàng – hộp xốp nóng hổi; ở CBD, bao bì sạch – tiện – phân loại hơn, phù hợp vừa đi vừa ăn. Cảm giác Việt vẫn trọn vẹn ở mùi vị: rau thơm, đồ chua, mắm nêm, pate – dù cách đóng gói đã “Úc hóa” để văn minh đô thị.
9) Dinh dưỡng – giữ sức cho buổi chiều
- Nhẹ – sạch: gỏi cuốn, bún thịt nướng nhiều rau; protein vừa đủ.
- No – nhanh: bánh mì + trái cây; hoặc cơm gà sả ớt (phần vừa).
- Ấm – tỉnh: phở gà/bò size nhỏ; thêm gừng – tiêu – ớt.
Mẹo riêng: nếu uống cà phê sữa đá Việt, tôi xin “ít đá” để không bị “chóng no” bằng nước – vị đậm hơn, tỉnh hơn.
10) Budget – chi phí tham khảo
- Bánh mì: 9–14 AUD/ổ (nhân đặc biệt cao hơn chút).
- Gỏi cuốn: 3.8–5.5 AUD/cuốn (combo 2–3 cuốn lợi hơn).
- Bún/Phở takeaway: 15–22 AUD/phần (tuỳ size và khu phố).
- Cơm: 13–18 AUD/phần.
Collins St thường nhỉnh giá hơn Lonsdale; Flinders Lane “đáng” ở không khí và tiện laneway.
11) Lỗi nhỏ tôi từng mắc – và cách tránh
- Không ghi chú tách sốt → bún ỉu: luôn ghi “nước mắm để riêng”.
- Nhận phở quá sớm rồi bận họp 1 giờ: nước dùng nguội – bánh phở trương. Giải pháp: pick-up sát giờ ăn.
- Ăn đứng dưới mưa: tìm mái hiên laneway – CBD nhiều chỗ trú rất “artsy”.
12) Lộ trình takeaway 30–40 phút (từ Flinders Street Station)
- Đi bộ 5 phút vào Flinders Lane → lấy bánh mì/gỏi cuốn.
- Băng qua Degraves St → tìm ghế ngồi hẻm ăn nhanh, chụp vài tấm ảnh.
- Quay lại văn phòng bằng tram trên Elizabeth St – không kẹt xe, đồ vẫn còn ấm.
13) Interlink: cụm CBD liên quan
- Bữa trưa Việt ở CBD
- Bữa tối Việt ở CBD
- Tổng quan quán Việt ở CBD
- Bánh mì Việt ở Melbourne
- Quán ngay trung tâm city
- Ẩm thực Việt đương đại
Kết
Takeaway ở CBD không phải “giải pháp bất đắc dĩ” – nó là một phong cách ăn độc đáo của đời sống nội đô: nhanh, gọn, nhưng vẫn ấm mùi gừng – xả – mắm – pate. Chỉ cần tôn trọng thời gian món ăn và vài mẹo nhỏ, bạn sẽ thấy bữa trưa/bữa chiều vội vàng cũng có thể rất Việt – rất “đã”.