Tôi đến Mù Cang Chải vào một ngày cuối tháng chín, khi những thửa ruộng bậc thang bắt đầu chuyển mình sang sắc vàng óng ả. Không cần bản đồ, không cần chỉ dẫn - chỉ cần ngẩng đầu lên là thấy cả một vùng trời như được nhuộm màu nắng.
Mùa lúa chín ở Mù Cang Chải không chỉ là mùa thu hoạch, mà là mùa của cảm xúc. Là lúc thiên nhiên khoe vẻ đẹp rực rỡ nhất, là lúc con người vùng cao bận rộn nhất, và cũng là lúc du khách từ khắp nơi đổ về để được một lần đứng giữa “mùa vàng” Tây Bắc.
Ruộng bậc thang - những nấc thang lên trời
Mù Cang Chải nằm ở tỉnh Lào Cao (phía Tây của tỉnh Yên Bái cũ), nơi địa hình hiểm trở khiến người dân không thể canh tác theo kiểu đồng bằng. Thế nhưng, chính sự khắc nghiệt ấy lại tạo nên một kỳ quan: những thửa ruộng bậc thang uốn lượn theo triền núi, xếp tầng tầng lớp lớp như những nấc thang dẫn lên trời.
Nếu chỉ nhìn qua tranh ảnh đơn thuần, có lẽ bạn sẽ không bao giờ cảm nhận trọn vẹn được vẻ đẹp, sự ngăn nắp và chỉnh chu của những thửa ruộng bậc thang tại Mù Cang Chải. Cứ như ở đây, mỗi bậc thang trong thửa ruộng đều được những người nông dân tài ba căn đo chuẩn xác vậy. Nên dẫu đã đến Mù Cang Chải nhiều ngày, tôi vẫn không thể thôi ngỡ ngàng khi trông thấy những thửa ruộng bậc thang - một vẻ đẹp tự nhiên nhưng đầy sự tính toán, căn chỉnh.
Vẻ đẹp ngăn nắp, chỉn chu đến khó tin của những thửa rộng bậc thang tại Mù Cang Chải
Vào mùa lúa chín, cả vùng đất như được dát vàng. Từ đèo Khau Phạ đến La Pán Tẩn, Chế Cu Nha, Dế Xu Phình… đâu đâu cũng là sắc vàng rực rỡ, xen lẫn màu xanh của núi rừng và màu nâu của đất. Ánh nắng chiều chiếu xuống, từng bông lúa như phát sáng, gió thổi nhẹ làm cả cánh đồng như đang chuyển động.
Có những khoảnh khắc tôi đứng lặng giữa ruộng lúa, không nói gì, chỉ nghe tiếng gió và tiếng bước chân người gặt. Mọi thứ như chậm lại, như để tôi kịp cảm nhận hết vẻ đẹp của đất trời.
Khoảnh khắc bình minh, cả thửa ruộng mùa lúa chín hòa cùng màu trời, tạo nên một gam màu vàng ruộm, thu hút du khách
Những người nông dân tài ba
Người H’Mông ở Mù Cang Chải không chỉ sống cùng núi rừng, mà còn biết cách làm cho núi rừng sinh sôi. Họ không có máy móc hiện đại, không có kỹ thuật canh tác tiên tiến, nhưng lại có sự kiên nhẫn, khéo léo và hiểu biết sâu sắc về đất đai.
Lối canh tác ruộng bậc thang là minh chứng cho sự sáng tạo của người vùng cao. Họ dẫn nước từ khe núi, chia đều cho từng bậc ruộng, gieo mạ, cấy lúa, chăm sóc từng ngày. Mỗi vụ mùa là một hành trình dài, và mỗi hạt lúa là kết quả của sự cần mẫn, của tình yêu với đất.
Khác biệt rõ nét với nhiều quốc gia cùng chia sẻ nền văn minh lúa nước ở Đông Nam Á, ruộng bậc thang của đồng bào dân tộc miền núi Việt Nam không chỉ là công cụ sản xuất, mà còn là biểu tượng của trí tuệ bản địa và cách ứng xử hài hòa với thiên nhiên. Trong từng bậc ruộng uốn lượn theo sườn núi là sự kết tinh của kinh nghiệm canh tác lâu đời, được truyền dạy qua nhiều thế hệ như một loại “kỹ thuật sống” - nơi con người không chinh phục thiên nhiên bằng sức mạnh, mà bằng sự thấu hiểu và thuận theo quy luật của đất trời.
Từ chỗ phụ thuộc vào lúa nương gieo khô (lúa được canh tác trên đất khô), sống dựa vào nước mưa và thường xuyên phải phá rừng làm rẫy, người dân dần chuyển sang canh tác lúa nước trên ruộng bậc thang. Sự chuyển dịch này không chỉ giúp ổn định nguồn lương thực, mà còn mở ra cơ hội tái sinh cho những cánh rừng từng bị tổn thương. Những khoảnh nương cũ nay được trả lại cho rừng, trong một nhận thức mới về cư trú, về sinh kế, và về mối quan hệ giữa con người với thiên nhiên.
Trong từng bậc ruộng uốn lượn theo sườn núi là sự kết tinh của kinh nghiệm canh tác lâu đời, được truyền dạy qua nhiều thế hệ
Tôi từng theo chân một chị người H’Mông đi gặt lúa. Chị vừa gặt vừa hát, giọng nhẹ như gió. “Lúa chín rồi, vui lắm. Mình có cái ăn, có cái để dành, có cái để bán.” Câu nói ấy khiến tôi thấy rõ hơn niềm hạnh phúc giản dị, cũng như sự chất phác của người làm nông ở Mù Cang Chải.
Mùa vàng không chỉ là mùa thu hoạch
Mùa lúa chín ở Mù Cang Chải không chỉ là mùa của nông nghiệp, mà còn là mùa của lễ hội, của văn hóa. Người dân tổ chức các hoạt động truyền thống như múa khèn, hát giao duyên, thi gặt lúa, thi thố làm cốm… để mừng vụ mùa bội thu.
Mùa gặt có thể xem là mùa của no ấm, hạnh phúc, cũng là mùa mà Mù Cang Chải vui như trẩy hội
Du khách đến đây không chỉ để ngắm cảnh, mà còn để hòa mình vào đời sống bản địa. Họ được ăn cơm nếp mới, được nghe kể chuyện ruộng bậc thang, được học cách gặt lúa, phơi thóc. Mỗi trải nghiệm đều mang theo hơi thở của văn hóa nông nghiệp vùng cao.
Có lần tôi được mời ăn bữa cơm giữa ruộng, chỉ có xôi nếp, thịt trâu gác bếp và chén rượu ngô. Nhưng chưa bao giờ tôi thấy bữa ăn nào ấm áp đến thế - bởi nó được nấu bằng lúa mới, bằng lòng hiếu khách, và bằng niềm vui của người vừa gặt xong vụ mùa.
Kết
Mù Cang Chải vào mùa lúa chín không chỉ đẹp, mà còn sâu sắc. Đẹp bởi cảnh sắc, bởi màu vàng rực rỡ, bởi những thửa ruộng uốn lượn như tranh. Sâu sắc bởi con người, bởi lối canh tác, bởi những giá trị văn hóa được gìn giữ qua từng mùa vụ.
Nếu bạn đang tìm một nơi để lắng lại, để cảm nhận thiên nhiên và con người một cách trọn vẹn, thì Mù Cang Chải mùa lúa chín chính là một điểm đến lý tưởng bạn không nên bỏ qua. Vì ở nơi đây, bạn không cần quá nhiều kế hoạch, chỉ cần một đôi giày chắc chắn, một chiếc máy ảnh, và một trái tim rộng mở là đã đủ để bạn mang về những ký ức không thể phai.
Bạn đã sẵn sàng ghé thăm mùa lúa chín tại Mù Cang Chải?
—---
CREDIT:
- Photography: Luan Nguyen
- Content: Giang Huynh
- Design: Phuong Nguyen